Ngoài xã hội người ta coi mình là rơm là rác thì tội gì không về nhà để là công chúa nhỏ
.

Pages

Ngoài xã hội người ta coi mình là rơm là rác thì tội gì không về nhà để là công chúa nhỏ


Ngày tôi đi lấy chồng, tiếng pháo đầy đường, cháp cau trầu cưới hỏi. Cô gái bé nhỏ năm nào mẹ chăm bẵm từng ly, giờ đã lớn khôn sắp làm con nhà người khác. Nhìn tôi tay trong tay với người đàn ông tôi chọn làm chồng trong chiếc váy trắng tinh khôi , xinh đẹp và hạnh phúc ngập tràn mà mẹ mừng vui khôn xiết. Trước ngày cưới , mẹ cứ dặn dò mãi.

" Mẹ chỉ đẻ ra mày, chứ mẹ chồng mới là mẹ của mày. Người ta có nói đúng nói sai thì cũng dạ vâng. Cấm có cãi, mày cãi mẹ thì được chứ cãi người ta lại bảo bố mẹ không biết dậy. Mà thấy người ta yêu thương, cũng đừng có vô tư quá. Chẳng ai đoán được lòng dạ con người ! Hai vợ chồng có khó khăn, bảo ban động viên nhau mà làm ăn, tiền không kiếm nay thì mai kiếm, nghèo thương nhau thì có chuyện gì cũng vượt qua ! . "

Tôi vẫn thản nhiên...

" Vâng ! mẹ cứ lo quá . Ngày xưa mẹ đi lấy chồng khổ thôi . Thời bọn con bây giờ mẹ chồng tâm lý lắm, với cả a ấy cũng thương con thật sẽ không để con thiệt thòi đâu mẹ ạ ! "

Mẹ tôi cười ..

" Ừ ! được thế thì tốt cho chị ! Đừng để dăm bữa người ta trả về địa phương thì xấu mặt bố mẹ chị nhé ! "

Tôi cũng hùa vào trêu mẹ

" Trả thì con về luôn. Con về báo hiếu bố mẹ hihi "

Rồi xe hoa cũng tới sau một ngày tiệc tùng linh đình, tôi nhanh chóng trở thành một người vợ . Do kinh tế chưa ổn định,nên chúng tôi vừa cưới đã bắt tay vào làm luôn. Chồng tôi thì đi công tác suốt, còn tôi có tiệm làm móng mà giờ khách vào dở dang. Nhiều khi không đảm bảo đúng bữa cho bố mẹ . Mặc dù bố mẹ chồng tôi là công chức về hưu, nhưng chẳng ai giúp đỡ cả. Vì họ nghĩ cơm nước là việc của con dâu, nên nhiều khi khách tới cũng hẹn đến chiều. Có căn giờ làm không kịp cũng hẹn khách buổi khác. Giờ trưa nhiều người nghỉ trưa tranh thủ đi làm móng cũng từ chối vì phải về lo cơm nước và ăn cơm cùng gia đình. Có những lúc mấy ngày trời chẳng có khách, vì người ta rảnh mới đi làm. Mình làm không được họ đổi hàng khác ngay . Tôi mới nhẹ nhàng nói với chồng để có thể xin phép mọi người, nếu bận khách quá thì có thể nhờ bố mẹ một chút. Chẳng an ủi động viên vợ thì thôi, chồng tôi tự nhiên gắt gỏng.

" Thôi cô đừng nói nữa, việc nhà là của con dâu thì cô phải làm. Chẳng ai giúp cô được đâu, bố mẹ bây giờ già rồi còn hầu cô chắc. Ko kiếm được tiền thì ở nhà đi tôi nuôi cô ! "

Thấy vậy tôi cũng giận theo

" Tôi bây giờ lại cần anh phải nuôi à, nghèo khổ thì đỡ đần nhau một tí, tôi cũng đi làm kiếm tiền lo cho gia đình chứ tôi có đi chơi đâu. "

Chồng tôi không nói được, bỏ đi đến đêm mới chịu về. Nói thì nói vậy, chồng không đỡ lời . Tôi cũng chẳng mở mồm nhờ vả. Tôi vẫn cứ tiếp tục vào cái guồng quay đó. Chạy đi chạy lại cơm 2 bữa đến bở cả hơi tai. Một thời gian sau, tôi phát hiện mình có bầu. Nhà chồng vui lắm. Tôi cũng gọi điện cho mẹ biết tin.

" Mẹ à con có em bé rồi , được một tháng mẹ ạ ! "

" Thế à, sao từ lúc cưới về nhà ít thế. Tôi tưởng chị lấy chồng quên mấy ông bà già này luôn rồi ! "
" Đâu ạ ! con bận quá . Mai con về mẹ nhé ! "

Mẹ cúp máy. Tôi mới giật mình. Từ ngày cưới cứ cặm cụi kiếm tiền, lo việc nhà đến mụ mị đầu óc. Nhà cách nhà chồng có mấy con phố cũng chẳng về thăm bố mẹ. Cứ ngẩng mặt lên là thấy trời đã tối thui. Chỉ muốn lao ngay vào giường và ngủ . Sáng sau lại lặp lại như vậy chẳng thay đổi .

Tôi bầu được 5 tháng mà vợ chồng tôi lại ở căn xép tầng 2, mỗi lần đi lại rất khó khăn. Một lần bất cẩn, tôi trượt chân động thai phải nằm nhà mất cả tháng. Thấy vậy tôi bảo chồng có khi ra ở riêng . Vừa gần cửa hàng chỗ làm, vừa dễ đi lại. Mai sau đẻ còn có chỗ cho bé con. Nghĩ cảnh nhà bé, đẻ lại vào mùa hè .

Chồng tôi nghĩ cũng thông mới hỏi ý kiến mẹ. Mẹ tôi giận lắm.

" Mày đừng nghe vợ mày mà chia đàn sẻ nghé ! "

Đang nằm trên nhà nghe thấy mẹ quát mà tôi giật cả mình. Ôm bụng bầu vượt mặt xuống xem sao. Thì thấy mẹ chồng hằm hằm, còn chồng tôi mặt cũng bối rối lắm.

" Sao vậy mẹ ! "

Mẹ thấy tôi, liền đi tới và lấy tay ấn vào đầu tôi dúi cả đầu xuống.

" Tao cấm mày suốt ngày sui nó ra ngoài ở riêng nhé, nhà có mấy mống người cứ thích tách đàn sẻ nghé, bố mẹ già vứt cho ai ! "

Bầu to cũng nóng tính. Mẹ chồng lại hành xử như vậy, chỉ chỏ vào mặt khiến tôi khó chịu mới lấy tay mình gạt tay mẹ ra.

" Mẹ đừng như vậy , ý con không phải thế đâu ạ ! "

Chồng tôi chả hiểu nhìn kiểu gì, lại kêu tôi bẻ tay bà. Lập tức túm tóc rồi tát vào mặt tôi. Thật sự lúc ấy tôi bất ngờ lắm, mọi thứ diễn ra rất nhanh. Tôi chẳng hiểu ai đang đứng trước mặt mình, ai vừa làm gì mình. Phải chăng là mơ ???

Tôi lập tức gọi điện cho bố mẹ đẻ

" Bố mẹ lên đón con về ! chồng con đánh con ! ".

Mẹ chồng tôi thấy thế khinh khỉnh .

" Lên mà đón về ! ".

Tôi vừa khóc vừa lên thu dọn hết đồ, chồng tôi cũng đi lên theo. Có vẻ ân hận lắm. Nắm tay tôi can nhưng vẫn nói nhỏ sợ dưới nhà mẹ nghe .

" Anh xin lỗi ! "

Tôi gạt tay ra. Cãi vã trách nhau một lúc thì bố mẹ tôi đến. Tôi mang vali xuống và xin phép bố mẹ chồng đi về.

Mẹ tôi bảo ông bà thông gia

" Thôi vợ chồng trẻ không tránh được cãi vã , anh chị cho cháu về một thời gian nghỉ ngơi, sắp đẻ rồi . Khi nào bình tĩnh thì gặp nhau sau ! "

Bố mẹ chồng tôi tỏ vẻ như ngoài cuộc.

" Vâng chị thấy thế nào phù hợp thì làm chị ạ, chúng nó thế này em cũng không biết phải thế nào ! ".

thấy vậy tôi cũng xin phép và bỏ ra ngoài xe. Bố mẹ tôi ở lại nói chuyện thêm một chút. Mẹ tôi nhìn cậu con rể , ngán ngẩm

" Con ạ, nếu vợ chồng con không sống được với nhau , thôi thì để nó về nhà với mẹ. Mẹ có đẻ con gái mẹ ra để con đánh đập , để con làm tổn thương đâu ! Bạo lực chỉ có mất chứ không có được ,trước con yêu vợ thế nào, chiều vợ ra sao. Sau lần này con vứt bỏ hết công sức đó đi rồi con ạ. Con của mẹ, đến thái quả chảy máu tay mẹ còn xót, sao con nỡ đánh con của mẹ hả con? Nó hư nó láo con cứ việc bỏ. Để nó về với mẹ con nhé. Mong đây là lần đầu tiên và cũng là cuối cùng mẹ biết việc một người đàn ông sức dài vai rộng , đánh vợ và mẹ của con mình- sức lực đó con ra ngoài mà vùng vẫy biển khơi . Đừng để mẹ thêm ân hận vì gả con gái mình cho con , con nhé ! "

Lúc này tôi mới bật khóc. Nhớ còn bé thơ mẹ hỏi con.

" Con yêu ai nhất ? "

" Con yêu mẹ nhất ! "

Rồi lớn khôn ....suốt ngày chỉ biết có " Em yêu anh ! "

Ai cũng vậy, chỉ có trong vòng tay ba mẹ là được yêu thương nhiều nhất. Chỉ có bố mẹ là thương con vô điều kiện. Còn ở ngoài kia phải có điều kiện mới yêu con. Nếu báo hiếu người dưng khó quá - Thôi về nhà báo hiếu bố mẹ đẻ nghe không ???
Tình yêu trai gái có hay không không quan trọng ! Quan trọng là mình sống có được đối xử như con người hay không ? Đừng chọn cách sống tạm bợ qua ngày, đừng học cách chấp nhận những điều không xứng đáng với mình. Nếu không thương bản thân thì cũng phải tiếc công mấy chục năm trời bố mẹ mất công nuôi dưỡng. Đừng hạ thấp bản thân, sống cuộc sống chó chui gầm trạn chỉ vì tình yêu với một thằng đàn ông không xứng đáng. Nó yêu mình thì mình đã không khổ. Chọn sai chồng có thể là do định mệnh. Nhưng biết là sai mà vẫn lao vào thì là do bạn ngu. Đừng tự lừa dối bản thân hay tự biện minh cho sự ngu dốt bằng bất kì lý do gì !

Ngoài xã hội người ta coi mình là rơm là rác thì tội gì không về nhà để là công chúa nhỏ ?


-st