Không ai ở khu chung cư
yêu thương chú mèo có tên Xấu Xí, nhưng người ta không biết ẩn giấu bên trong vẻ
ngoài biến dạng của mình, Xấu Xí lại là 1 linh hồn thuần khiết biết nhường nào.
Tất cả mọi người ở khu
chung cư tôi từng sống đều biết ai là người xấu xí nhất ở đây. Đó là một chú
mèo con. Và không có gì ngạc nhiên, tên nó tất nhiên là Xấu Xí.
Xấu Xí chỉ thích duy nhất
3 điều trên thế giới này: đánh lộn, ăn rác, và 1 thứ như chúng ta có thể gọi,
tình yêu. Sự kết hợp có vẻ kệch cỡm của 3 điều này cùng với 1 cuộc đời lận đận
đã ghi dấu rõ rệt lên Xấu Xí.
Đầu tiên, Xấu Xí chỉ có
1 mắt, và phía bên đối xứng kia là 1 lỗ đen trống rỗng khác. Nó cũng mất luôn 1
bên tai cùng phía cái lỗ đó. Chân trái tập tà tập tễnh, hậu quả sau 1 lần bị
gãy không thể hồi phục hoàn toàn. Nó tạo thành 1 góc độ kỳ cục, khiến cho Xấu
Xí lúc nào cũng trông như đang quẹo sang 1 bên. Cái đuôi đã đứt từ lâu, chỉ chừa
lại 1 mẩu bé xíu mà lúc nào Xấu Xí cũng thích giật và kéo nó. Đáng lẽ ra Xấu Xí
đã là 1 chú mèo mướp sọc với màu lông xám đậm, vai và cổ có những mảng lông
vàng dày cộm. Đáng lẽ Xấu Xí đã có tên là Xinh Đẹp Tuyệt Trần.
Thế nhưng, ai cũng có
chung phản ứng khi nhìn thấy nó. "Eo ôi, xấu chết đi được!"
Bọn trẻ con được người
lớn dặn dò không bao giờ được chạm vào Xấu Xí. Nếu có đứa nào dùng vòi nước
trêu chọc nó, nó sẽ chỉ đứng đó chịu trận cho tới khi đứa kia chán và bỏ cuộc
thì thôi. Nếu có đứa khác ném đồ vật vào nó, Xấu Xí chỉ biết cuộn tròn thân
mình gầy lêu khêu chịu đựng. Thế mà khi nó phát hiện ra lũ trẻ đang lại gần, nó
sẽ chạy đến meo meo đầy hưng phấn và tìm cách dụi đầu vào tay bọn trẻ, như cầu
xin tình yêu thương từ chúng. Nếu có đứa nào không nghe lời mẹ, ẵm nó lên, Xấu
Xí sẽ bắt đầu gặm nhấm áo, bông tai hay bất cứ thứ gì nó tìm được.
Rồi một ngày kia, chẳng
đứa trẻ nào thèm đùa giỡn với Xấu Xí nữa. Một chú chó Husky đẹp trai sáng lạn mới
được nhà hàng xóm đón về, và ngay lập tức, nó chiếm được tình cảm của tất cả lũ
trẻ. Xấu Xí trở thành kẻ bị hành hạ nhiều nhất khu chung cư. Đến một ngày, tôi
nghe thấy tiếng gào vô vọng của nó, tôi vội vã lao đến cứu Xấu Xí nhưng đã
không còn kịp nữa. Sinh mạng nó gần như đã đến hồi kết rồi.
Xấu Xí nằm trong 1 vòng
tròn ẩm ướt, chân sau và đùi bị xoắn vào nhau đến mất cả hình dạng, mảng lông
trắng phía trước bị xé toạc. Khi tôi nâng nó lên và cố gắng mang nó về nhà, tôi
có thể nghe thấy tiếng khò khè thở dốc của nó, cảm nhận được nó đang chật vật
như thế nào. Tôi nghĩ phải chăng tôi đã khiến nó đau đớn hơn.
Thế rồi bỗng nhiên tôi
cảm nhận được những cái gặm và giật quen thuộc ở tai. Xấu Xí – dù đang trong
giây phút hấp hối và phải chịu đựng sự đau đớn khủng khiếp – vẫn đang cố gắng
ngậm lấy tai tôi. Tôi ôm nó chặt hơn 1 chút, Xấu Xí dụi đầu vào lòng bàn tay
tôi, rồi nhìn tôi bằng con mắt màu vàng óng duy nhất của mình. Tôi nghe thấy tiếng
gừ gừ quen thuộc. Ngay cả trong cơn đau tột cùng, chú mèo xấu xí đầy những vết
sẹo chinh chiến đó vẫn chỉ mong muốn nhận được 1 sự thương xót nhỏ nhoi. Cái Xấu
Xí cần nhất chính là tình yêu.
Vào giây phút đó, tôi
đã nghĩ Xấu Xí chính là tạo vật xinh đẹp nhất, đáng yêu nhất mà tôi từng được
thấy. Nó chưa bao giờ cào hay cắn tay tôi, thậm chí chưa từng phản kháng hay né
tránh tôi cũng như đám trẻ. Xấu Xí nằm trong vòng tay tôi, hoàn toàn tin tưởng
tôi sẽ xoa dịu được vết thương của nó.
Xấu Xí chết trên tay
tôi trước khi tôi kịp vào đến nhà. Tôi đã ngồi đó, ôm lấy nó 1 lúc lâu, ngẫm
nghĩ vì sao 1 chú mèo hoang đầy sẹo với cơ thể biến dạng, lại là linh hồn thuần
khiết nhất biết yêu thương hết lòng và trọn vẹn. Xấu Xí đã dạy tôi về lòng vị
tha và tình yêu thương nhiều hơn hàng ngàn quyển sách, bài giảng hay những buổi
chuyện trò tôi từng có. Tôi sẽ luôn biết ơn Xấu Xí về điều này. Xấu Xí mang
trên mình những vết sẹo, còn tôi có rất nhiều vết sẹo trong tâm hồn. Đã đến lúc
tôi cần tiếp tục cuộc hành trình và học cách yêu thương hết lòng, để cống hiến
hết mình cho những gì tôi quan tâm.
Nhiều người muốn trở
nên giàu có hơn, thành công hơn, được yêu mến hơn hay xinh đẹp hơn. Nhưng đối với
tôi, tôi sẽ luôn cố gắng để giống như Xấu Xí.