Chuyện ngày hôm qua, bất luận là chuyện tốt hay chuyện xấu, đều đã là chuyện của quá khứ. Nếu bạn cảm thấy mỏi mệt, cách tốt nhất không phải từ bỏ việc bạn đang làm, mà là ngủ một giấc thật say trước khi bắt tay vào giải quyết công việc.
Chúng ta luôn như vậy, ban ngày bận
rộn đến không dứt ra được, còn ban đêm lại thường hay trăn trở không ngủ được.
Tại sao vào ban đêm, cảm xúc lại dễ dàng bộc phát đến như vậy? Bởi vì ban ngày
chúng ta là con của những người bề trên, là cha mẹ của con cái chúng ta và là
đối tác của những người khác. Mãi đến tối, khi chúng ta nằm trên giường, chúng
ta mới chính là bản thân mình.
Tôi đã từng thấy trên mạng một câu nói: Đừng nói về việc chia
tay khi bản thân đang giận dữ, cũng đừng đưa ra quyết định vào đêm khuya.
Tôi đã từng vào ban đêm làm những việc không đúng. Một trong
số đó là trước khi ngủ uống thật nhiều nước. Hậu quả của việc này là ngày hôm
sau đi họp, mặt tôi bị sưng phù lên. Cũng có khi ban đêm cảm thấy đói, tôi
quyết định ăn một cái gì đó. Sau khi ăn no nê, tôi không thể quay trở lại giấc
ngủ của mình.
Hình như vào ban đêm, con người càng trở nên cảm tính hơn,
nội tâm cũng ngày càng trở nên yếu ớt hơn.
Chúng ta cứ đắm chìm vào việc lướt điện thoại, ngay cả khi
những gì trước mắt là những điểm tin. Chúng ta nhai ngấu nghiến thông tin từ
bạn bè, ngay cả khi đó chỉ là những bài chia sẻ lại từ những tin tức chúng ta
đã đọc được cách đây ít phút. Trong đầu chúng ta lặp lại không ngừng những
chuyện buồn phiền. Chúng ta luôn tự hỏi bản thân liệu hôm nay mình có nói điều
gì sai sót, đồng nghiệp có đang nghĩ xấu gì về mình không? Chúng ta không cho
phép bản thân được ngơi nghỉ, ngay cả khi chúng ta chẳng có điều gì phải lo
lắng cho ngày mai.
(02)
Một người đồng nghiệp nói với tôi, có một thời gian cô gặp
trắc trở trong công việc, cuộc sống cũng diễn ra như ý mình mong muốn. Cô cảm
thấy cuộc sống ban ngày dường như không thuộc về cô. Chỉ đến khi màn đêm buông
xuống, cô mới làm chủ được những gì diễn ra xung quanh mình.
Cô ấy bắt đầu suy nghĩ về mọi thứ: Tại sao người khác lại có
thể hoà hợp tốt hơn bản thân mình? Tại sao bản thân rõ ràng rất cố gắng nhưng
vẫn không được thừa nhận? Chẳng nhẽ phải sống như thế cả đời sao? Càng nghĩ, cô
càng cảm thấy khó ngủ, và cuối cùng cứ như vậy trằn trọc đến sáng.
Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, trên gương mặt cô xuất hiện hai
quầng mắt thâm. Cô chẳng đoái hoài gì đến trùng, bơ phờ đến nơi làm việc và bắt
đầu ngày mới trong tâm trạng thấp thỏm.
Vấn đề đã được giải quyết rồi ư? Thật ra không hề. Lo lắng,
sẽ không thay đổi được bất kì vấn đề gì cả, chỉ sẽ làm có suy nghĩ rối loạn
thêm, đánh cắp niềm vui của bạn thôi.
(03)
Một nhà văn nổi tiếng từng được hỏi, làm thế nào để vượt qua
cơn sóng gió của cuộc đời? Ông trả lời: "Ngủ thật ngon, như một con gấu
bước vào thời kỳ ngủ đông." Haruki Murakami cũng nói: "Ví dụ bạn gặp
rắc rối, hãy đắp chăn và đi ngủ. Dù sao đi nữa, đây là biện pháp đối phó tốt
nhất."
Người bạn thân của tôi chia sẻ, nửa năm trước anh ấy bị công
ty sa thải. Anh cả ngày lẫn đêm đều không ngủ được. Anh nằm trên giường mà
không buồn chơi game, cũng không buồn kiểm tra điện thoại. Tất cả những gì anh
làm, chỉ là đau đáu nghĩ về tương lai của mình. Việc ngủ không đủ giấc làm cho
tinh thần ngày hôm sau của anh cũng trở nên không tốt, anh đi phỏng vấn xin
việc mới mà không khi nào trả lời được thông suốt.
Anh cảm thấy mình sắp bị trầm cảm. Anh quyết định đến gặp bác
sĩ tâm lí. Bác sĩ nói với anh, mỗi tối nên đi chạy bộ, sau khi vận động nên
nghỉ ngơi một chút rồi đi ngủ.
Anh cứ theo vậy mà làm, chưa đến một tuần, trạng thái tinh
thần đã khác hẳn đi. Tối đến, anh không còn nghĩ ngợi nhiều nữa. Bất luận gặp
việc gì, anh cũng đi ngủ sớm, và để ngày hôm sau tỉnh giấc mới bắt tay vào giải
quyết công việc.
(04)
Chuyện ngày hôm qua, bất luận là chuyện tốt hay chuyện xấu,
đều đã là chuyện của quá khứ. Nếu bạn cảm thấy mỏi mệt, cách tốt nhất không
phải từ bỏ việc bạn đang làm, mà là ngủ một giấc thật say trước khi bắt tay vào
giải quyết công việc.
Ai mà không có người để nhớ chứ? Ai mà không có lúc lo lắng
bồn chồn? Nhưng bạn cần phải biết, khóc lóc và buồn bã mù quáng chỉ khiến con
người ta thêm chán nản. Thay vì để quá khứ ảnh hưởng đến hiện tại, tốt hơn hết
là bạn nên lý trí một chút và kiềm chế mọi ý tưởng điên rồ mà bạn không nên có.
Sớm nghỉ ngơi đi, cuối cùng đi ngủ sớm có thể giải quyết hơn
80% các vấn đề.
Làm việc khi bạn tỉnh táo. Đọc sách khi bạn mơ hồ. Suy nghĩ
khi bạn ở một mình. Ngủ khi bạn buồn. Thức khuya không thể giúp bạn giải quyết
mọi điều như bạn nghĩ, nhưng đi ngủ thì có. Đợi đến khi tỉnh giấc, bạn sẽ nhận
ra rằng, những thứ mà bạn cho rằng không thể chịu đựng được trước kia, hoá ra
lại không phải điều gì đó quá quan trọng.