Cho thuê hội trường, phòng họp, phòng hội thảo
.

HỘI TRƯỜNG ĐÀO TẠO

LIÊN HỆ : 0912 123 267 / 0981 808 029

PHÒNG HỌP CHUYÊN NGHIỆP

LIÊN HỆ : 0912 123 267 / 0981 808 029

HỘI TRƯỜNG CHO THUÊ

LIÊN HỆ : 0912 123 267 / 0981 808 029

HỘI TRƯỜNG ĐÀO TẠO

LIÊN HỆ : 0912 123 267 / 0981 808 029

HỘI TRƯỜNG TỔ CHỨC SỰ KIỆN

LIÊN HỆ : 0912 123 267 / 0981 808 029

Pages

Người Mỹ ăn để... chết. Không ít người Việt hôm nay cũng đang ăn để... đi gặp tổ tiên sớm

Nếu hỏi người bình thường, câu trả lời là "ăn để sống", không ăn sẽ chết. Tùy thể lực, cân nặng, điều kiện bên ngoài, có người nhịn ăn được rất lâu, có người ít hơn.


Các nhà khoa học ước tính, một người có thể nhịn ăn từ 28 đến 40 ngày
Năm 1981, những tù nhân Bắc Ireland đã nhịn ăn để phản đối chế độ Vương quốc Anh, có 10 người đã chết sau khi nhịn đói trong khoảng 46 đến 73 ngày.
Vào tuổi 74, chỉ còn da bọc xương, nhưng vị thánh hiền Matma Gandhi nhịn 21 ngày, không ăn gì, chỉ uống nước mà ông vẫn minh mẫn.
Không ăn dài ngày chưa chết ngay, nhưng ăn nhiều thứ bổ béo cùng một lúc, thì dễ "đi" gặp tiên tổ sớm hơn dự định.
Người Mỹ ăn… để chết
Hồi tôi còn đi làm bên Washington DC, thỉnh thoảng văn phòng có liên hoan. Nhiều các bà các cô, rồi các ông, đen có, trắng có, nhờ nhờ cũng đông, lấy một đĩa tú hụ thức ăn, rồi socola ngọt lừ, bánh ga tô toàn đường, một cốc coca khoảng nửa lít, thế mà chơi sạch bách. Làm gì mà không béo.
Người Mỹ bị bệnh béo phì cao nhất thế giới, có tới 21 triệu người mắc bệnh này, và khoảng 6 triệu chưa biết mình sẽ bị.
Bệnh này đứng hàng thứ 6 gây ra tử vong, làm hại cho nền kinh tế tới 92 tỷ đô la, tương đương với một nửa GDP của Việt Nam. Ung thư, trụy mạch, đái đường, tim phổi… tất cả do cách ăn uống mà ra.
Năm 2004, tôi dự lớp học về lãnh đạo (leadership) của Carnegie khoảng 12 tuần, mỗi tuần học nửa ngày.
Buổi học đầu tiên, mỗi người viết vào mảnh giấy, sau 12 tuần thì bạn muốn đạt được điều gì. 75% trong lớp muốn giảm hoặc giữ được số cân nặng của thân thể. 25% còn lại không nói về ăn uống là do họ đến từ các nước nghèo như người viết bài này.
Ăn uống, thực phẩm của Mỹ có nhiều vấn đề. Người da trắng giầu có, hiểu biết nên tỏ ra cẩn thận hơn trong lựa chọn ăn uống, ít bị béo phì hơn dân da mầu.
Người Việt ăn thời bao cấp
Thời đói nghèo, thiếu ăn nên lúc nào cũng thèm cái gì đó.
Năm 1984-1985, cơ quan cũ của tôi ở làng Liễu Giai. Nhớ lần anh bạn đi Pháp tặng cả phòng 2 tút thuốc, thời đó là vàng.
Lấy ra hai gói để hút thử xem mùi tây đầm có thơm từ trong ra ngoài không, còn lại mang ra dốc Tam Đa (Ba Đình, Hà Nội) đổi lấy… phở.
Đói dài nhiều ngày, cơm cặp lồng có rau muống luộc, vài quả cà, sang có thêm chút trứng tráng, nên vụ liên hoan này cần ăn cho lại sức.
Cả phòng gần 20 người thi nhau xì xụp ở cái dốc bụi mù, nhưng phở bốc khói vẫn tuyệt vời.
Chị giữ tiền bảo, các cậu cứ thoải mái.
Tới một nửa các anh chọn thực đơn: 2 tô phở gà pha bò, thêm mỗi bát hai trứng gà, hai đĩa xôi, 4 trứng vịt lộn, có anh chơi 6 quả. Bánh mỳ, quẩy tháo khoán.
Ăn xong, mỗi anh làm hai cốc cà phê sữa đá, tráng miệng hai cốc chè đỗ đen và chè Thái lai rai đến hết chiều. No bò càng ra mới chợt nhớ ra phải cảm ơn người tặng hai gói thuốc.
Ăn nhiều thế mà không ai bội thực.


Thời mở cửa, cái mồm lên ngôi
Thời bao cấp và đói khát đã ngự trị trong một thời gian rất dài.
Đổi mới, của ăn của để bỗng mọc ra, từ một anh có thu nhập 100$/người/năm lên 1500$/người/năm.
Bây giờ thì xe hơi, tủ lạnh, tivi, nhà lầu, bồ nhớn, bồ bé và dồn vào cái miệng.
Nhà hàng ăn uống, đặc sản mọc ra như nấm. Sáng, trưa, chiều, tối, gặp dịp là ăn uống triền miên. Tôi đi công tác Trà Vinh (1997), dạy vài lệnh DOS, mấy bảng biểu Excel, Word Perfect… được học viên quí như vàng.
Bên ủy ban ngày nào cũng mời ăn trưa ở mấy nhà hàng sang trọng. Bia bọt mở mệt nghỉ, chủ đếm vỏ tính tiền, tiếp viên cứ bật tràn cung mây.
Tối tối có nơi còn đưa vào những nơi gọi là No Hand Restaurant – không dùng tay. Có các em váy cộc đút từng thìa. Ăn ăn, uống uống triền miên.
Tôi đi một vụ như thế nên rất sợ vào nhà hàng, mời lần sau đều từ chối vì biết mình không thể uống rượu bia tràn lan.
Sau này đi Mỹ, mỗi lần về Hà Nội hay Sài Gòn vẫn thấy bài "ăn uống" đó của bạn bè người thân, tần suất nhiều gấp bội.
Gặp là hẹn đi ăn, vừa ăn xong, lại bạn khác rủ đi… ăn. Ăn rồi hả, làm vài ly rượu chứ. Rượu rồi hả, đi pub thôi. Hẹn họp hành, hẹn công việc ở quán ăn là tốt nhất.
Chén cả đồ quốc cấm
Đặc sản thú rừng, uống rượu ngâm mật gấu, cao xương hổ, cà dê ngâm thuốc bắc rất nhiều người nghiền, dù đa phần là hàng quốc cấm.
Nhìn những hũ thủy tinh đựng cái chân gấu nhờ nhờ, đầu khỉ, sơn dương, rồi rắn hổ mang còn mở miệng, rượu đục ngầu, có lần tôi thử cho vào miệng thấy tanh lòm, suýt nôn.
Tôi tế nhị hỏi người bạn, cái tay khỉ ngâm rượu kia có khác gì ra bãi tha ma, tìm mộ mới chôn, chặt lấy một cánh tay, mang về ngâm mà uống không?.
Hay mấy cái xương khỉ có khác việc bốc mộ rồi lấy xương cho vào hũ rượu không?. Đầu khỉ với đầu người có cấu tạo đâu khác nhau, uống rượu này ngang bằng cho vào miệng loại nước bốc mộ.
Xương nhai rau ráu, cứ nghĩ răng khỏe, nhai thép cũng OK, sau này chưa đến 60 tuổi răng đã đi cùng với tóc.
Quả tim rắn hổ mang còn đang đập đập, mật đắng ngắt, thế mà tay chủ xị cho cả vào mồm nuốt chửng, chả khác gì người da đỏ hay thổ dân ẩm thực ở thế kỷ trước.
Tới nhà, bạn khoe có hũ rượu ngâm cao hổ cốt chính hiệu, lấy từ Điện Biên về, bảo mình thử. Ngửi đã thấy như nước cống, thế mà anh uống ngon lành. Bảo cái này tốt lắm, đêm tưng bừng không mệt.
Mối nguy từ cái miệng "dzô dzô"
Khoảng chục năm trở lại gặp bạn cũ, nhiều người giầu có, xe hơi, nhà lầu, có anh lấy thêm vợ nữa, 60 tuổi vẫn bế con mới đẻ, hạnh phúc tràn trề.
Nhưng họ đều có vài bệnh phổ biến của những người ăn nhiều: gout, đường trong máu, tim mạch lung tung, viêm gan, phù nề, chân chậm, mắt mờ.
Theo thống kê của viện Gout từ năm 2007 đến 2015, cả nước có gần 30 ngàn người mắc bệnh này, Sài Gòn ăn nhậu nhiều nhất nên chiếm 1/3 so với cả nước.
Tôi quen vài anh bạn uống nhiều rượu bia trong thời gian dài nên bây giờ trông như cụ 80, tóc rụng gần hết, móm mém, ngồi cạnh người cùng tuổi như hai bố con.
Anh bạn thích rượu cao hổ cốt "đi" lúc 60 tuổi dù đã bỏ vài trăm ngàn USD mua bột sừng tê giác (hàng cấm).
Vài anh khác đang lo ngày đêm vì trong nhiều năm từng uống loại "rượu quý", gan ruột không thể tải nổi loại nước cống.
Xem cách đánh chén thì có lẽ một số không nhỏ người Việt "dô dô 100%" cũng ăn để… chết sớm như dân Mỹ.
Những ngày lễ dài ngày, vui chén rượu thì bạn đọc cũng nên nhớ, cái chết qua đường miệng cũng nguy hiểm như tứ chứng nan y, dù lúc vui ít người nhớ ra.
Theo Hiệu Minh
Trí Thức Trẻ


Khổng Tử dạy 5 việc xấu ở đời

Có những đạo lý sống dù trải qua hàng nghìn năm vẫn giữ nguyên giá trị. 5 việc xấu mà Khổng Tử khuyên chúng ta nên tránh dưới đây nằm trong số đó.


Trong cuốn "Khổng Tử gia ngữ" có một điển cố khá thú vị như thế này.
Có một hôm, quốc vương nước Lỗ thỉnh giáo Khổng Tử: "Ta nghe nói mở rộng phòng ốc về hướng đông là điều không may mắn, việc này có đúng không?"
Giống như chúng ta hiện nay, có rất nhiều người muốn nhờ thầy xem phong thủy, bàn đặt ở đâu mới hợp, giường ngủ phải kê ra sao mới thuận lợi...
Trước câu hỏi của vua nước Lỗ, Khổng Tử đáp rằng: "Tôi nghe nói ở đời có 5 việc xấu , mở rộng phòng ốc về hướng đông không nằm trong số đó".
Vậy thì 5 việc xấu ở đời mà tượng đài Nho học nổi tiếng Trung Quốc nhắc đến ở đây là gì?
Điều thứ nhất: Hại người lợi mình, bản thân sẽ không may mắn
Theo lời của Khổng Tử, những kẻ chà đạp, hại người khác để mưu lợi cá nhân rồi sẽ tự rước họa vào thân, cuối cùng cũng tự hại mình.

Ảnh minh họa.

Điều thứ hai: Thích nổi danh nhưng bất tài, quốc gia gặp họa
Những người hiền đức, tài năng bị những kẻ bất tài dùng thủ đoạn để bài xích, loại trừ rồi tìm cách đưa mình vào vị trí đó thay thế, đó là cái họa của quốc gia.
Điều thứ ba: Người già không dạy, người trẻ không học, đó là thói xấu ở đời
Có thể hiểu cụ thể hơn là: Người già không muốn dạy bảo người trẻ, người trẻ tuổi ngạo mạn không muốn học hỏi kinh nghiệm từ người già, đây là thói quen xấu, không mang lại điều hay.


Coi trọng đạo đức gia đình, người già bảo ban, con trẻ tiếp thu, lắng nghe bề trên vẫn là nét văn hóa được người Nhật Bản duy trì trong xã hội hiện đại ngày nay. Và đó là một trong những bí quyết giúp họ luôn hành xử văn minh trong cuộc sống.
Điều thứ tư: Thánh nhân buông bỏ, người xấu lộng hành, thiên hạ ắt sẽ gặp chuyện không hay
Bậc thánh hiền là những người có trí tuệ và đức hạnh nhưng không được quốc gia trọng dụng. Họ - vì không màng đến danh lợi nên đều tìm cách ẩn cư tránh xa sự đời rối ren.
Trong khi đó, những kẻ kém cỏi ra sức tranh quyền đoạt vị, thao túng, lộng hành. Điều này ắt sẽ khiến xã hội vì thế mà loạn, khó mà hưng thịnh.
Điều thứ năm: Khinh già trọng trẻ, đó là gia đình bất hạnh
Việc bỏ mặc người già không quan tâm, chăm sóc, phụng dưỡng, thay vào đó, dồn hết yêu thương cho trẻ nhỏ, đó là việc xấu, đẩy gia đình vào bất hạnh.
Điều này, sau hàng ngàn năm, cho đến nay vẫn cho chúng ta một bài học về sự giác ngộ. Tại sao lại như vậy?
Hãy lấy một cây đại thụ ra so sánh với mối quan hệ giữa bố mẹ và con cái. Quả ngọt của cây là trẻ nhỏ, lá cây là bố mẹ đứa trẻ và gốc rễ của cây là ông bà của đứa trẻ.
Nếu chúng ta hy vọng cây đại thụ đó sống lâu bền, quả, lá sum suê, chúng ta phải lấy nước, chất dinh dưỡng bón vào vị trí nào của cây? Chẳng phải là cần phải bón vào rễ cây sao?
Thế nhưng hiện nay, phần lớn các ông bố bà mẹ trong các gia đình đều đang dùng nước và dinh dưỡng trực tiếp tưới bón lên quả. Kết quả là, những quả đó vì không thể hấp thu chất dinh dưỡng mà trở nên thối hỏng.
Đây chính là lý do vì sao việc giáo dục trẻ em hiện nay xuất hiện nhiều vấn đề bất cập.


Có một câu chuyện rất đáng để những người sống trên đời này đọc và ngẫm về đạo làm con.
Có một ông bố tuổi đã cao, đã không còn sức khỏe để lao động. Con cái ông đối xử với bố chẳng ra gì, thường xuyên đánh chửi bố. Thế nhưng khi bị con cái đánh chửi, ông cũng chẳng để yên, cũng đánh chửi lại con khiến nhà cửa vì thế mà lúc nào cũng ầm ĩ.
Cứ như thế, vấn đề chẳng bao giờ được giải quyết.
Có một lần, ông bố này tìm đến một vị bô lão trong làng trình bày nỗi khổ của bản thân: "Con tôi vừa đánh vừa chửi tôi, chúng đối xử với tôi bất hiếu như thế khiến cuộc sống của tôi khổ sở lắm. Tôi phải làm thế nào bây giờ?"
Nghe xong, vị bô lão mới nói: "Tôi hỏi ông một câu, ông phải trả lời thành thật, tôi mới có thể tìm cách giúp ông được."
- Được, ông cứ hỏi đi, tôi nhất định sẽ trả lời thành thật.
- Xin hỏi trước đây ông đối xử với bố mẹ ông thế nào?
Bị hỏi một câu, ông bố thoảng vẻ xấu hổ: "Tôi đối xử với bố mẹ giống như các con tôi đang đối xử với tôi bây giờ".
Nguyên nhân dẫn đến sự việc đến đây có lẽ đã rõ! Vị bô lão tiếp tục lên tiếng: "Chính vì ông đối xử không hiếu thuận với song thân nên giờ đây con cái mới không hiếu kính với ông.
Đây là luật nhân – quả rồi, ông không trách ai được. Ông nên về nhà, cứ để chúng đánh ông, đừng đánh trả, rồi mọi việc sẽ được giải quyết."
Ông bố nghe lời khuyên, trở về nhà và lại bị con cái mắng nhiếc. Thế nhưng lần này, ông ta không mắng lại. Ngay cả khi bị con trai đánh, ông ta cũng ngồi yên chịu trận, thậm chí trên mặt còn hằn rõ sự xấu hổ.
Người con trai lấy làm lạ lắm. Một hôm, anh ta hỏi bố: "Trước đây tôi đánh, mắng ông, ông đều đánh mắng lại tôi. Vậy tại sao bây giờ ông không đáp trả?"
Ông bố đáp: "Vì trước đây bố cũng đánh, mắng bố mẹ mình nên bây giờ bố phải gánh hậu quả. Bố nghĩ thông rồi, bố sẽ không đánh mắng, đối đầu với con nữa."
Người con nghe vậy cũng như tỉnh ngộ, quỳ xuống xin lỗi bố. "Con sai rồi, sau này con sẽ không đối xử với bố như thế nữa."
Hãy ngẫm xem, con cái chúng ta đang đối xử với chúng ta thế nào? Phải chăng đó cũng chính là cách mà chúng ta đã đối xử với cha mẹ mình?
Đọc và ngẫm 5 điều không may mắn mà Khổng Tử dạy, hẳn nhiều người trong chúng ta đã ngộ ra rằng, chúng ta chưa may mắn, không phải do vận mệnh hay phong thủy chưa tốt, mà là vì bản thân ta chưa nói không được với những việc xấu ở đời.
Cổ nhân xưa nói rằng: "Phúc nhân cư phúc địa, phúc địa phúc nhân cư", ý nói rằng một nơi vốn dĩ có phong thủy không được tốt, người phúc đức đến sinh sống một khoảng thời gian, nơi đó phong thủy tự nhiên sẽ thay đổi và trở thành mảnh đất may mắn.
Và ngược lại, nếu một mảnh đất được cho là có thế phong thủy nhưng người ở đó không có đức hạnh, dù có thay đổi thế nào, phong thủy cũng chẳng thể tốt hơn.
Muốn gặp may mắn trong cuộc sống, việc cần làm không phải là đi tìm thầy phong thủy mà hãy bồi dưỡng, vun đắp cho chính bản thân những phẩm đức tốt đẹp, từ bỏ những việc xấu, may mắn ắt sẽ đến.
Theo Diệp Anh
Trí Thức Trẻ


5 CÁCH ĐỂ PHÁT HIỆN RA CHỒNG BẠN ĐANG NÓI DỐI

Thông thường, người nói dối sẽ bắt đầu câu chuyện của họ 1 cách chậm rãi vì anh ta đang cố gắng dựng lên câu chuyện bằng những lời nói dối.
1. Anh ấy nói chuyện 1 cách bất thường
Kẻ nói dối đôi khi được gọi là "người nói nhanh " nhưng ta không thể chỉ dựa vào tốc độ lời nói trong cả 1 đoạn hội thoại để phân định nói dối hay nói thật. Tuy nhiên, nếu ta để ý trong 1 câu, tốc độ nói chuyện của kẻ nói dối sẽ có điều khác biệt. Thông thường, người nói dối sẽ bắt đầu câu chuyện của họ 1 cách chậm rãi vì anh ta đang cố gắng dựng lên câu chuyện bằng những lời nói dối. Nhưng một khi các mảnh ghép trong câu chuyện tưởng tượng của anh ta đã được kết nối, anh ấy sẽ làm mọi cách để truyền đạt nó tới bạn một cách nhanh chóng nhất.
Nhịp điệu cũng như tốc độ của lời nói không phải là cách nói duy nhất có thể phát hiện ra anh ta đang nói dối . Nghiên cứu đã chỉ ra rằng tông giọng của 1 người có thể giúp bạn nhận ra lời nói dối đến 95%. Như vậy, chồng của bạn rất có thể đang nói dối bạn nếu tông giọng anh ấy cao hơn 1 cách bất bình thường.


2. Sơ xuất trong lời nói
Ghi nhớ sự thật về những gì đã xảy ra hôm thứ Bảy và câu chuyện tưởng tượng mà anh ta muốn bạn tin không phải là một điều dễ dàng. Nhiều người nói dối sẽ bị sự căng thẳng chi phối và gây ra sơ xuất trong lời nói của họ. Một số ví dụ đế nhận biết như những câu nói dạng “start-stop” ("Có rất nhiều thứ mà anh đã không…uhmm… anh hầu như không có bất kỳ liên hệ với cô ấy.") hoặc lặp đi lặp lại câu hỏi của bạn thay vì trả lời nó .
Ngay cả khi không vấp trong lời nói, câu nói của anh ta cũng có thể báo hiệu sự lừa dối. Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng người nói dối có xu hướng ít dùng đại từ nhân xưng trong câu chuyện của họ như là một cách để tách biệt bản thân họ với sự dối trá. "Anh thức dậy sáng nay, anh gọi cho mẹ, đi làm, làm 1 cốc cafe với Jim." Anh ta sử dụng hai đại từ ngay đầu câu và sau đó lại bỏ chúng, tại sao? Có vẻ như câu chuyện của anh ta không chỉ đơn thuần như lời anh ta kể.
3. Nét mặt anh ấy có biểu hiện một chút khinh thường
Gần 50 năm trước, một nhà nghiên cứu phát hiện ra rằng con người thường có 7 nét biểu hiện cảm xúc nhỏ rất phổ biến trên khuôn mặt. Cho dù bạn là nam hay nữ, già hay trẻ, hoặc thuộc bất kì chủng tộc nào, nếu bạn ngạc nhiên, bạn đều có chung một biểu hiện thoáng qua giống nhau. Các biểu hiện cảm xúc rất nhỏ này được cho là không thể làm giả được và nó là những dấu hiệu rõ ràng nhất có thể giúp bạn “đọc được suy nghĩ” của anh ấy.
Khinh- một cảm xúc thuộc về đạo đức thể hiện sự thiếu tôn trọng đối với người khác - là một trong những nét biểu hiện cảm xúc nguy hiểm nhất cho một mối quan hệ: Khinh thường được thể hiện bằng một nụ cười nửa miệng. Nó báo hiệu "Tôi đã thuyết phục được bạn bằng lời nói dối của tôi . Bạn không thế nhận ra được điều ấy đâu. Bạn là một kẻ ngốc. " Các nhà nghiên cứu có thể nhận thấy khinh trên những biểu hiện của những người nói dối nhiều. Họ thường nghĩ rằng họ quá thông minh để có thể bị phát hiện ra rằng họ đang nói dối.


4. Cơ thể anh ấy có thiến hướng chạy và ẩn đi chỗ khác
Con người thường hướng vùng trung tâm cơ thể vào sự vật họ quan tâm. Nếu ban đầu anh ta bắt đầu cuộc trò chuyện với bạn với cơ thểtrực tiếp hướng thẳng đối diện vào bạn , và bây giờ anh ta lại xoay về phía cửa thì chứng tỏ là anh ta đang muốn chấm dứt cuộc trò chuyện với bạn. Đây có thể là một biểu hiện rõ ràng cho sự không trung thực.
Khi người nói dối là phải đối mặt với những câu hỏi anh ta không muốn trả lời, anh ta thường vô tình tìm cách che mắt, miệng hoặc toàn bộ khuôn mặt bằng bàn tay, cánh tay hoặc một cặp kính mát như là một nỗ lực trong tiềm thức để thoát khỏi tình huống đó. Anh ấy có thể bắt đầu nheo mắt, như thể cố gắng để ngăn chặn người khác khỏi nhìn thấy sự thật. Tuy nhiên, bạn cần chú ý rằng những biểu hiện này chỉ mang tính tương đối và không nên quá lạm dụng nó.
5. Anh ấy khiến bạn cảm thấy mất thăng bằng  
Những kẻ nói dối “chuyên nghiệp” thường có khả năng bóp méo sự thật và làm cho chúng ta cảm thấy như sàn nhà bên dưới chúng ta như đang chuyển động, rằng một điều gì đó không đúng đang xảy ra, nhưng ta không thể nào phát hiện được. Anh ấy có thể trình bày thông tin sai lệch một cách rất tự tin và thuyết phục khiến bạn bắt đầu đặt ra nghi vấn về trí nhớ của chính bạn. Hiện tượng này được gọi là "gaslighting" (tạm dich: châm lửa đèn khí). Có một số ví dụ thường được thể hiện qua những câu nói như: "Anh chưa bao giờ nói như vậy- đừng dựng chuyện lên nữa”, “ Tại sao em luôn buộc tội anh với những điều tồi tệ như vậy ? " và “Em làm sao vậy? Em thật là hoang tưởng. " Nếu bạn đến được cuối của một cuộc trò chuyện và bỗng tự hỏi, " Đợi đã, chuyện gì vừa xảy ra vậy?" – Hãy nhớ rằng nếu bạn là một người đáng tin cậy thì chính bạn là một máy đo tuyệt vời để đánh giá sự không trung thực của anh ấy. Hãy tin tưởng và cho phép bản thân đặt nghi vấn và điều tra thêm về những nghi ngờ của bạn.
_ST_


Đừng sống như chú cừu hãy mạnh mẽ lên để thay đổi.

Nếu bạn muốn gạt bỏ sự tầm thường và trở nên thành công, hãy phá vỡ những thói quen và bắt đầu làm điều gì đó mới mẻ ngay từ hôm nay.


 
 Bạn tham gia cuộc họp lớp thường niên với những người bạn cấp 3 của mình. Sau vài ly rượu, một số người bạn của bạn bắt đầu “kể tội” ông chủ và rên rỉ tại sao cuộc đời lại bất công đến vậy?

Bạn cảm giác những người bạn đó đang nuối tiếc vì cuộc sống quá an phận. Họ bằng lòng với công thức 9:5 (9 giờ một ngày và 5 ngày một tuần) ngay sau khi tốt nghiệp mà không cần tìm kiếm cơ hội nào tốt hơn.

Trong cuộc sống, ai cũng có những người bạn như thế, hoặc chính bản thân chúng ta cũng đang là người cam chịu như thế. Mặc dù khó khăn nhưng không bao giờ là quá muộn để bạn bắt đầu một cuộc sống ý nghĩa hơn.

Từ chối thay đổi đồng nghĩa với trì hoãn thành công


Laszlo Polgar – nhà tâm lý học người Hungary cho biết ông đã phát hiện ra nguyên tắc cơ bản dẫn đến thành công của hàng nghìn trí thức trên thế giới và quyết định thử nghiệm với 3 cô con gái của mình.

Ông tin rằng sự chuyên biệt hoá sớm và sâu là chìa khoá dẫn đến thành công trong bất kì lĩnh vực nào của cuộc sống. Vì thế, ông và vợ quyết định cho các cô con gái tập chơi cờ vua ngay từ khi chúng còn nhỏ, nhằm tạo ra những thần đồng nhí. Kết quả là cô con gái nhỏ nhất của ông, Judit, trở thành thiên tài cờ vua ở tuổi 15 và duy trì kỷ lục tay chơi cờ vua trẻ nổi tiếng hiện nay.

Tất nhiên, trong cuộc sống, không phải ai trong chúng ta cũng có những ông bố bà mẹ chuyên nghiệp như Polgars. Nhưng bạn hoàn toàn có thể tự tạo thành công cho chính mình nếu bạn muốn. Hãy ghi nhớ tất cả những gì bạn làm hôm nay đều có thể tạo nên sự khác biệt ngày mai.

Con đường mà chúng ta đi, những việc nhỏ nhặt mà chúng ta làm mỗi ngày đều có thể quyết định thành công hoặc thất bại.

Bước đầu tiên bạn cần làm là nhìn vào những gì bạn có khả năng thực hiện mà không cần suy nghĩ đến những khó khăn có thể gặp phải. Nếu bạn nghĩ rằng mình chỉ là một người bình thường bởi bạn bắt đầu mỗi ngày như hầu hết những người khác, đây là dấu hiệu cho thấy đã đến lúc bạn cần thay đổi. Dù nghèo khó không phải là thất bại, nhưng chắc chắn nó không bao giờ được coi là thành công.

Nếu bạn muốn thành công, bạn phải đủ dũng cảm để bước đi con đường mà những người khác không dám đi.

Việc đi theo con đường và lịch trình của người khác sẽ chỉ có thể khiến bạn trở thành một người bình thường, thậm chí tầm thường và nhàm chán. Hãy quên việc trộn lẫn vào đám đông đi và đặt mục tiêu khác biệt. Hãy tập trung vào những gì có thể giúp bạn cải thiện bản thân.

Việc tuân theo những quy tắc có sẵn cũng không thể giúp bạn đạt được thứ mà mình muốn. Thay vào đó, bạn phải hiểu được những quy tắc này, xem mục đích của chúng là gì và tạo ra quy tắc có thể giúp bạn sống tốt hơn. Đừng bao giờ sợ làm những việc mà người khác chưa dám làm.

Đừng sống như những chú cừu, cam chịu và làm theo lệnh của người khác

Nếu bạn muốn gạt bỏ sự tầm thường và trở nên thành công, hãy phá vỡ những thói quen và bắt đầu làm điều gì đó mới mẻ ngay từ hôm nay.

Thay đổi không phải là điều gì quá lớn lao và to tát, thậm chí nó có thể bắt đầu từ thói quen hàng ngày của bạn. Chẳng hạn, bạn có thể thay đổi từ thực đơn buổi sáng như đặt các món khác nhau thay vì cốc Cappuccino như bình thường hoặc tìm những con đường khác đi đến trường (công ty) thay vì vẫn đi con đường quen thuộc.

Bên cạnh đó, hãy đặt niềm tin vào bản năng của chính mình hơn là nghe lời người khác. Nếu bạn muốn làm một điều gì đó, hãy cố gắng thực hiện cho bằng được mặc kệ sự can ngăn của những người khác. Đôi khi, một chút điên rồ lại là khởi nguồn của thành công vang dội trong tương lai.

Để thành công, nổi bật và khác biệt, bạn cần phải làm những việc mà người khác chưa làm. Nếu bạn muốn trở thành duy nhất, đừng lao theo đám đông. Đừng như những chú cừu ngoan ngoãn chăm chỉ nhưng cam chịu và chỉ biết nghe theo lệnh của người khác, bạn sẽ không bao giờ thành công được đâu.

Bí mật phong thủy: Điều thầy tướng không bao giờ nói cho bạn biết...

Một người nếu có phúc phận thì dù ở nơi địa thế phong thủy kém, cũng đều có thể chuyển biến thành tốt. Trái lại, dù cho có ở nơi địa thế tốt, nhưng nếu không có phúc thì sẽ tự mình phá hỏng. Đây là điều các thầy đoán mệnh tuyệt đối không nói cho bạn biết.

Phong thủy tốt nhất chính là tu thân dưỡng đức (Ảnh minh họa: Nguồn Internet)

Vạn vật trên đời đều có linh tính, vậy nên cần phải tôn kính Trời đất, ngày tháng, núi sông, cỏ cây, vạn vật… Bạn tôn kính chúng, thì chúng sẽ giúp bạn thành tựu, dù ở bất cứ nơi nào.
Vậy làm sao để dưỡng phong thủy? Điều trọng yếu chính là bồi dưỡng phúc đức của mình.
Thứ nhất: Không sát sinh
Cái gọi là địa thế phong thủy tốt, chính là chỉ những nơi dồi dào sinh khí. Sát sinh sẽ khiến hết thảy sinh linh đều sợ hãi, đều trốn đi nơi khác. Hãy thử nghĩ xem, nơi nào là không có sinh linh? Chẳng phải là sa mạc sao. Trên sa mạc, thứ gì cũng không có, vậy còn gì là của cải, phúc lộc, vui vẻ, an khang đây?

Thứ hai: Không nói xấu người khác
Không nên nói xấu người khác, dù là người thân trong nhà. Vạn vật đều có linh, bạn nói lời xấu, không phải chỉ một hay hai người nghe thấy, mà vạn vật đều nghe thấy, chư Thần đều nghe thấy, đồ đạc cây cối bên cạnh bạn cũng đều đã nghe thấy.http://tinhhoa.net/wpcontent/uploads/2014/08/BcKCN8.jpg
Bạn nói lời xấu người khác thì chúng không phục bạn, điều này giống như quân lính không chịu phục tùng tướng soái, trấn áp cũng không được, như vậy lòng quân sẽ tán loạn. Hơn nữa, một khi chúng ở cùng bạn thời gian lâu, chúng sẽ làm theo, học theo bạn, đúng với câu nói rằng “vạn vật đều mang hình tượng của người chủ”.
Cho nên, một số thầy tướng số, chỉ cần nhìn qua những đồ vật mà một người từng dùng là có thể đoán biết được họ là người như thế nào rồi, những đồ vật này tự nó đã bộc lộ ra tất cả.


Thứ ba: Hiếu thuận cha mẹ
Kính già yêu trẻ, hiếu thuận với cha mẹ đó là truyền thống tốt đẹp của con người. Không những vậy, hiếu kính cha mẹ cũng là phương thuốc có thể giúp cải biến vận mệnh của đời người.

Thứ tư: Đặt mình ở nơi thấp nhất
Biển cả vì ở nơi thấp nhất mà trở thành vua của trăm sông. Chúng ta nếu để bản thân mình ở vị trí thấp nhất, thì trí tuệ, phúc đức của vạn vật cũng đều hội tụ. Chúng ta nói đức dày để nâng đỡ vạn vật, mà muốn nâng đỡ vạn vật phải đặt bản thân mình ở dưới vạn vật, đặt mình ở vị trí thấp nhất.
Thông qua cách nói chuyện và làm việc của một người, đều có thể thấy được phúc phận của người đó. Nói chuyện hòa nhã, làm việc thường giúp đỡ người khác, suy nghĩ cho người khác, vận khí của bản thân cũng tự nhiên được hanh thông.
Khí bụi lắng xuống sẽ tạo thành mặt đất, từ đó mới có thể chuyên chở vạn vật. Cũng như thế đối với khuyết điểm và thiếu sót của người khác hãy bao dung, làm được vậy thì bản thân chư vị sẽ thấy mình có sức mạnh to lớn.

Biển cả vì ở nơi thấp nhất mà trở thành vua của trăm sông, muốn nâng đỡ vạn vật cần đặt mình ở nơi thấp. (Ảnh sưu tầm từ Internet)

Thứ năm: Đức hạnh không đủ, tất có tai ương

Chúng sinh phúc mỏng, cũng bởi vì đối với nhau càng ngày càng ít tôn trọng. Bạn kính trọng ai, thì họ sẽ sẵn lòng bao bọc lấy bạn, giúp đỡ bạn, thành tựu bạn.
Người xưa tại sao lại có thể bắt mạch, dựa vào mạch tượng của người ta để phán đoán phúc lộc của một người? Cái này là thật sự có thể. Hết thảy những sự vật bên cạnh của một người, đều là tâm tướng được phóng đại phản ánh ra bên ngoài của người ta, chỉ cần cẩn thận quan sát những thứ này, thì bản thân là có thể nhìn ra được.
Của cải chỉ có thể dùng đức dày mà nâng đỡ, nếu không ngược lại sẽ trở thành tai nạn. Ví dụ, có người tài sản vài trăm tỷ cũng không sợ hãi, có người chỉ 100 triệu đã lo lắng sợ hãi, sợ rằng sẽ bị mất, bị trộm…
Nếu như người không có đức, 100 triệu này cũng sẽ dùng để phóng túng chính mình, chìm đắm trong đó, không muốn phát triển, cuối cùng hại thân thể chính mình, tâm hồn, sức khỏe đều trở nên tàn tạ. Đây chính là đạo lý không dùng đức dày mà chuyên chở sự giàu có thì sẽ gặp phải tai ương.

Theo NTDTV


Nhân duyên vợ chồng, cha mẹ và con cái

Đức Phật thường nói rằng nếu không nợ nhau thì làm sao gặp gỡ. Cùng khám phá nghiệp quả giữa vợ chồng, cha mẹ và con cái


“Có thể người vợ ở kiếp này là người bạn chôn kiếp trước, tới trả nợ cho bạn. Đứa con trai ở kiếp này, là chủ nợ của bạn ở kiếp trước, để đòi món nợ chưa trả. Đứa con gái ở kiếp này, là người tình ở kiếp trước, tới vì tình cảm chưa dứt. Người tình kiếp này, là vợ chồng của kiếp trước tới nối tiếp phần duyên phận chưa dứt. Hồng nhan tri kỷ của kiếp này là anh em của kiếp trước tới chia sẻ những tâm sự chưa nói hết. Người giàu có kiếp này là người giàu lòng thiện kiếp trước, tới nhận phần công đức đã phát ra từ kiếp trước….. Đây không phải là mê tín mà là nhân quả luân hồi, là số kiếp. Phật thường nói rằng nếu không nợ nhau thì làm sao gặp gỡ”.

Bất cứ việc gì, bất cứ người nào, trong gia đình (ngay cả ngoài gia đình, bề trên, cấp dưới…) phàm làm khiến cho ta tổn hại, đều phải gánh chịu thọ báo. Gia quyến lục thân, đều do tứ nhân tương tụ (tứ nhân là trả nợ, đòi nợ, trả ơn và báo oán) bất luận chúng ta thọ báo bao nhiêu oan ức, không những không được sân hận, ngược lại phải sám hối cho nghiệp chướng của chính ta, tội nghiệp của quá khứ hay đời trước nay phải trả, nếu đem lòng sân hận, làm sao không tạo thêm nghiệp mới, “Chúng sanh oan oan tương báo đến bao giờ mới hết, nếu biết lấy ân báo oán thì oán liền tiêu trừ”.


Tất cả mọi nơi đều có oan gia trái chủ đến gây nạn (làm khó dễ) chúng ta phải phản tỉnh lại, tại sao họ không tìm người khác để gây phiền phức, đều do trong quá khứ hay đời quá khứ, chúng ta có làm điều gì sai lỗi với họ, ta phải tu nhẫn nhục, làm nghịch tăng thượng duyên, lúc đó mọi oán thù trong quá khứ nhờ đó mà được tiêu trừ.

Có rất nhiều người kết hôn nhưng suốt đời chẳng có con, vì sao?

Chẳng có duyên! Con cái phải có duyên với bạn thì chúng mới đầu thai vào nhà bạn. Chúng không có duyên với bạn, sẽ không đầu thai vào nhà bạn. Nói cách khác, người đi đầu thai, phải tìm đối tượng. Bạn mong cầu chúng, chưa chắc chúng đã để ý tới bạn! Tìm đối tượng nào? Có mối quan hệ trong đời quá khứ. Trong kinh, đức Phật đã nói bốn loại nhân duyên.

1)    Loại thứ nhất là báo ân

 Trong quá khứ (hay đời quá khứ), đôi bên có ân huệ với nhau, lần này họ lại thấy bạn, bèn đầu thai vào nhà bạn, sẽ trở thành con hiếu, cháu hiền, đến để báo ân tình xưa.

2)    Loại thứ hai là báo oán

Trong quá khứ (hay đời quá khứ), bạn kết cừu hận với họ. Gặp gỡ lần này, họ đến làm con cái bạn, mai sau lớn lên sẽ thành đứa con khiến cho gia đình suy bại, khiến cho bạn nhà tan, người chết, nó đến để báo thù bạn..! Vì thế, chớ nên kết oán cừu cùng kẻ khác. Kẻ oán cừu bên ngoài có thể đề phòng, chứ họ đến đầu thai trong nhà, làm cách nào đây? Bạn hại người đó hay hại chết kẻ đó, thần thức kẻ ấy sẽ đến làm con cháu trong nhà bạn. Đó gọi là “con cháu ngỗ nghịch” khiến cho nhà tan, người chết..!

3)    Loại thứ ba là đòi nợ

Đời quá khứ (hay đời quá khứ), cha mẹ thiếu nợ chúng, chúng đến đòi nợ. Nếu thiếu nợ ít, nuôi hai, ba năm, con bèn chết. Nếu thiếu nợ nhiều, đại khái là nuôi đến khi tốt nghiệp đại học, sắp có thể làm việc bèn chết mất. Nợ đã đòi xong, chúng bèn ra đi.

4)    Loại thứ tư là trả nợ

Con cái thiếu nợ cha mẹ quá khứ (hay đời quá khứ) hiện tai hay đời này gặp gỡ, nó phải trả nợ. Chúng phải nỗ lực làm lụng để nuôi nấng cha mẹ. Nếu chúng thiếu nợ cha mẹ rất nhiều, chúng cung phụng cha mẹ vật chất rất trọng hậu. Nếu thiếu nợ rất ít, chúng lo cho cuộc sống của cha mẹ rất tệ bạc, miễn sao bạn chẳng chết đói là được rồi. Hạng người này tuy có thể phụng dưỡng cha mẹ, nhưng thiếu lòng cung kính, chẳng có tâm hiếu thuận. Báo ân bèn có tâm hiếu thuận, chứ trả nợ chẳng có tâm hiếu thuận. Thậm chí trong lòng chúng còn ghét bỏ, chán ngán cha mẹ, nhưng vẫn cho bạn tiền để sống, nhiều hay ít là do xưa kia bạn thiếu chúng nhiều hay ít.

* Nhưng cũng có thể họ có nhiều duyên nợ với chúng sanh nhưng lại đi gieo nhân không con (như phá thai, sát sanh, giết người…) ở quá khứ hay tiền kiếp nên hiện tại lại phải trả nghiệp nên không có con. hoặc họ muốn có con thì phải sám hối, và làm thật nhiều việc tốt, hướng thiện và phóng sanh… Nói chung thì đường đi của Luật nhân quả rất phức tạp khó ai thấu hiểu hết.


Đức Phật dạy rõ chân tướng sự thật, người một nhà là do bốn loại quan hệ ấy mà tụ hợp. Gia đình là như thế, mà người trong một họ cũng là như thế. Ân, oán, nợ nần nhiều, bèn biến thành cha con, anh em một nhà hay ân oán, nợ nần ít hơn cũng có thể biến thành thân thích, bầu bạn. Do đó, giữa người và người với nhau đều có duyên phận. Bạn đi đường, một kẻ xa lạ gật đầu mỉm cười với bạn cũng là do duyên phận xưa kia. Thấy một kẻ xa lạ, vừa thấy kẻ ấy liền cảm thấy gai mắt cũng là do duyên phận trong quá khứ.

Phải hiểu rõ chân tướng sự thật, chúng ta khởi tâm động niệm chớ nên không cẩn thận, ngàn muôn phần đừng kết oán cừu với hết thảy chúng sanh, đừng nên có quan hệ nợ nần với hết thảy chúng sanh. Thiếu nợ phải trả cho sạch nợ, để tương lai hay đời sau khỏi phải đền trả nữa. Chuyện này rất phiền toái! Giáo huấn của thánh hiền Nho và Phật đều dạy chúng ta phải hóa giải ân oán. “Hóa giải” sẽ là phương pháp tốt lành nhất và viên mãn nhất.

Chúng ta cùng tìm hiểu sâu thêm về các mối quan hệ giữa vợ chồng, cha mẹ và con cái được trích từ “Những bí ẩn cuộc đời” để tham khảo thêm về vấn đề này nhé.
– Trong nhiều thế kỷ, gia đình là một tổ chức riêng biệt mà người gia trưởng là người cha, hay người mẹ, theo phong tục ở một vài xứ. Những tổ chức gia đình ấy vẫn luôn luôn tồn tại ở khắp nơi. Theo một quan niệm duy vật, người ta coi trẻ con như là một sở hữu của cha mẹ của chúng: Chúng sinh ra do bởi sự mang nặng đẻ đau và hy sinh của người mẹ; chúng được nuôi dưỡng do bởi sự làm lụng khó khăn vất vả của cha mẹ. Nói về phương diện vật chất, những người làm cha mẹ có một thể chất khỏe mạnh hơn, già dặn hơn thông minh hơn những đứa con; vì lẽ đó họ có quyền ngự trị trong gia đình.

Nhưng nói về phương diện tâm linh, thì không hề có vấn đề cha mẹ là tuyệt đối cao cả hơn con cái vì tất cả sinh linh trong Trời Đất đều là những đơn vị bình đẳng của toàn thể một cơ cấu rộng lớn. Trên bình diện tâm linh, cha mẹ không có sở hữu con cái, thậm chí cũng không phải là những người sáng tạo ra con cái. Họ chỉ là những phương tiện cho những linh hồn của những đứa con mượn chỗ đầu thai ở cõi thế gian. Một sự vận hành mầu nhiệm trong cơ thể họ khiến cho họ giao hợp với nhau trong một lúc và làm vận chuyển một cơ cấu cũng không kém mầu nhiệm, mà kết quả là sự cấu tạo và sinh ra một thể xác hài nhi. Thể xác đó trở nên chỗ nương ngụ của một linh hồn khác cũng tiến hóa như chúng ta. Linh hồn ấy nhất thời bị yếu kém vì cơ thể còn non nớt và chưa thể biết nói ngay được, trách niệm và bổn phận của chúng ta trong sự nuôi dưỡng cho nó lớn lên, đều là những kinh nghiệm rất quý báu cho ta. Đó là những kinh nghiệm để giúp ta tiến hóa trên con đường tâm linh và khai mở đức hy sinh và bác ái, với một tấm lòng thương cảm và trìu mến sâu xa thâm trầm.

Những sự việc tốt lành kể trên chỉ xảy ra khi người làm cha mẹ không có lòng chiếm hữu và áp chế con cái dưới một hình thức nào đó. Trong quyển “The Prophet”, ông Khalil Gibran viết như sau:


“Con cái của anh sinh ra, không phải là của anh.

Chúng nó chỉ là con cái của “Sự sống bất diệt trường tồn”
Chúng do  anh sinh ra, chớ không phải là của anh. Và tuy chúng sống chung với anh trong một nhà, nhưng chúng không thuộc quyền sở hữu của anh. Anh chỉ là những cái cung nhờ đó những đứa con anh lấy đà vùng vẫy, chẳng khác nào như mũi tên bắn ra tận bốn phương trời. Người Cung Thủ kéo sợi dây cung là nhằm mục đích hòa vui, và trong khi Người yêu cái mũi tên bay, Người cũng yêu cái cung còn ở lại.”

Đối với con cái, những bậc phụ huynh không nên có một thái độ áp chế quá vô lý của kẻ bề trên, hoặc một thái độ ganh ghét ruồng bỏ. Một thái độ bình thản ôn hòa là thái độ thích nghi nhất của người cha mẹ đối với con cái mà họ có bổn phận nuôi dưỡng chăm nom, dạy dỗ cho thật tốt. Họ chỉ có được thái độ ấy khi nào họ hiểu biết điều chân lý căn bản này, là tất cả chúng sinh, tất cả mọi sinh linh đều bình đẳng với nhau. Nói theo danh từ thường dùng trong những cuộc soi kiếp của ông Cayce, những người làm cha mẹ là những con “Kinh vận hà” để cho nguồn sinh hoạt đi xuyên qua, và nhờ đó những linh hồn có phương tiện để đầu thai ở cõi trần. Bởi vậy những cặp nam nữ sắp sửa thành hôn được khuyên nhủ và dặn dò về tánh cách thiêng liêng của sự giao hợp giữa vợ chồng. Quan điểm này đúng với quan điểm triết học Ấn Độ cho rằng vấn đề tình dục và sinh lý giữa nam nữ có một ý nghĩa thiêng liêng và cao quý. Nhưng bất hạnh thay, khoa Thần học cổ truyền của đạo Gia Tô lại coi mọi vấn đề liên quan đến sự sinh dục như là dấu vết của tội lỗi. Do một sự hiểu lầm đáng tiếc về biểu tượng diễn tả trong Chương La Genèse của bộ Kinh, toàn thể nhân loại bị coi như là kết quả của “Tội lỗi nguyên thủy” gây ra bởi Adam và Eva. Tuy rằng hôn lễ hợp pháp hóa sự giao hợp giữa vợ chồng, người ta vẫn nghĩa rằng con cái được sinh ra trong vòng tội lỗi. Đó là những quan niệm sai lầm về vấn đề sinh lý tự nhiên của cơ thể con người theo như ý muốn của Thượng Đế.

Quan niệm sai lầm ấy có những hậu quả tâm lý rất tai hại, gây nên những sự dồn ép sinh lý, ý niệm tội lỗi và những xung đột tâm lý thuộc về loại trầm trọng và tê liệt nhất. Tuy nhiên, giải pháp đối tượng của vấn đề này không phải là tự do luyến ái, hay tự do thỏa mãn dục tính. Giải pháp thích nghi là sự thông hiểu một cách tường tận rằng khả năng sinh sản của con người là một quyền năng thiêng liêng.

Có với một người đàn bà ba mươi sáu tuổi hỏi ông rằng bà ấy còn hy vọng có con hay không, cuộc soi kiếp nói: “Bà hãy tự luyện mình thành một khí cụ tốt lành hơn về mọi mặt thể chất, trí não, và tâm linh. Người đời thường có thói quen chỉ xem sự thụ thai như một việc làm thuộc về thể chất mà thôi.”


Một cuộc soi kiếp khác nói: “Do sự giao hợp, con người có dịp tạo nên một đường vận hà để cho đấng Tạo Hóa có thể hành động xuyên qua nàng bằng quyền năng Sáng Tạo của Ngài. Vậy đương sự hãy cẩn thận coi chừng thái độ của mình và của người bạn trăm năm của mình khi các người tạo nên các cơ hội đó, vì linh hồn đầu thai vào làm con các người sẽ có một tánh tình tùy thuộc một phần nào ở thái độ của cha mẹ”.

Những cuộc soi kiếp cho biết rằng những mối liên hệ giữa cha mẹ và con cái không phải do sự ngẫu nhiên tình cờ. Những sợi dây duyên nghiệp thường đã có sau từ những kiếp trước giữa người con với người cha và cả người mẹ hoặc chỉ người cha hay người mẹ. Trong những trường hợp rất hiếm mà sợi dây liên lạc đó không có, thì tình trạng gia đình tạo nên cái hoàn cảnh thích ứng với nhu cầu tâm lý của đứa trẻ. Những hồ sơ Cayce cho biết rằng vài đứa trẻ có một sợi dây duyên nghiệp với người cha mà không có với người mẹ, hoặc đảo ngược lại, có duyên nghiệp với người mẹ mà không có người cha Trong những trường hợp đó, thường có một trạng thái dửng dưng giữa đứa con với người cha hay người mẹ mà nó mới quen biết lần đầu tiên trong kiếp này. Những trường hợp dưới đây chỉ cho ta thấy một cách đặc biệt nhiều mối liên hệ khác nhau giữa cha mẹ và con cái.

Hai mẹ con người kia có một tình mẫu tử rất khắn khít: Họ đã là hai mẹ con trong kiếp trước. Hai cha con người kia cũng có một tình phụ tử nồng nàn: Trong một kiếp trước họ đã là hai anh em trong một gia đình. Một người mẹ không hạp với con gái của bà: Họ chưa từng có sự liên hệ gì với nhau ở trong kiếp trước. Giữa một người con gái kia với người mẹ của cô ấy, chỉ có một sự dửng dưng lạnh nhạt; cuộc soi kiếp cho biết kiếp trước hai người là hai chị em ruột nhưng lại có một mối bất hòa trầm trọng: Hai người thường xung đột cãi vả lẫn nhau, và vẫn chưa hòa thuận trở lại. Hai cha con người kia kiếp trước là hai vợ chồng. Một người mẹ và con gái thường xung đột lẫn nhau: Trong kiếp trước, họ là hai bạn gái tranh dành nhau một người đàn ông và tranh dành địa vị. Trong hai mẹ con người, người con trai hay lấn át người mẹ: Trong kiếp trước, họ là hai cha con, với sự liên hệ gia đình trái ngược lại.

Những trường hợp đó chỉ rằng sự hấp dẫn của con cái đến với cha mẹ là do bởi sự hành động của nhiều nguyên tắc. Những nguyên tắc đó nhiều đều ẩn dấu đối với cặp mắt phàm của chúng ta Những hồ sơ soi kiếp của Cayce giúp cho ta có những tài liệu suy gẫm, nhưng không có đầy đủ chi tiết để cho ta có thể dịch ra thành một định luật nhất định.
Theo luật hấp dẫn, những người đồng thanh khí và giống nhau về tâm tình tánh chất thường rút lại gần nhau hơn. Nhưng đồng thời vì những lý do duyên nghiệp nợ nần hay nhân quả nào đó, những kẻ thù nghịch cạnh tranh nhau và tâm tính tánh chất đối chọi nhau thường cũng hay rút lại gần nhau. Một thí dụ điển hình là trường hợp một đứa trẻ được ông Cayce soi kiếp khi mới lên năm tuổi. Cuộc soi kiếp cho biết những đặc tính của đứa trẻ là thói ích kỷ, sự thờ ơ lãnh đạm và ngoan cố không chịu phục thiện khi y có lỗi. Y có những khả năng tiềm tàng của một nhà khảo cứu khoa học. Trong một kiếp trước, y là một nhà sưu tầm về tiềm lực của hơi nước như là một khí cụ sản xuất tinh lực. Ở một kiếp trước, y là một chuyên viên hóa học chế tạo cac loại chất nổ, trong kiếp trước nữa y là một chuyên viên ngành cơ khí và đi l i về dĩ vãng một kiếp nữa, người ta thấy y là một kỹ sư điện khí ở châu Atlantidẹ Bốn kiếp dành cho sự hoạt động tích cực về ngành khoa học thực dụng đã làm cho đương sự hoạt động tích cực về ngành khoa học thực dụng đã làm cho đương sự phát triển những khả năng đặc biệt, nhưng y lại quá thiên về giá trị của khoa học vật chất mà khinh rẻ giá trị của tình thương, đức tính mỹ lệ, và sự hợp nhất tâm linh của mọi loài vạn vật.
Bởi đó, y có một thái độ thản nhiên lạnh lùng đối với người chung quanh. Cuộc soi kiếp còn cho biết rằng đứa trẻ ấy sẽ thành công vẻ vang trong kiếp này nếu nó theo đuổi ngành kỹ thuật điện khí, hay cơ khí dùng sức mạnh của hơi nước, và gồm một công việc có dùng đến sự tính toán bằng phép đại số. Lời tiên tri đã tỏ ra hoàn toàn đúng. Đứa trẻ ấy bây giời đã trở nên một viên kỹ sư điện khí và những điểm chính trong tánh tình của y đều giống y như cuộc soi kiếp đã tiết lộ, tuy rằng y đã có một sự thay đổi tánh tình nhờ ảnh hưỡng của hoàn cảnh gia đình trong kiếp hiện tại.
Nếu nói rằng theo luật đồng khí tương cầu, những người giống nhau sẽ rút lại gần nhau, thì trong trường hợp này có lẽ đứa trẻ đã sinh ra trong một gia đình khoa học trí thức, mà người cha có lẽ là một kỹ sư và người mẹ là một giáo sư toán pháp ở một trường Đại Học chẳng hạn. Nhưng trái lại, y lại sinh ra trong một gia đình gồm những người nuôi lý tưởng vị tha, không có óc hoạt động thực tế. Người cha có óc tín ngưỡng tôn giáo và thích hoạt động xã hội; người mẹ tuy rằng bề xã giao hơi kém, nhưng có khuynh hướng hoạt động xã hội do ảnh hưởng của người chạ Người anh cả của đứa trẻ cũng là một người có lý tưởng vị tha, và sự hoạt động chính của y trong đời là giúp đỡ kẻ khác.
Xét về bề ngoài, thì sự đầu thai của một đứa trẻ như thế trong gia đình kể trên chưa thể nói là do nhân quả gây nên. Tuy nhiên, dường như có một nguyên tắc sửa đổi, chấn chỉnh những điều thiên lệch để đem lại sự thăng bằng trong tâm tính của một con người.
Có thể rằng linh hồn đứa trẻ đã nhận thấy sự khuyết điểm của mình và đã chọn lựa đầu thai vào một gia đình có lý tưởng vị tha giúp đời, để cho y có cơ hội phát triển khía cạnh vị tha bác ái trong tâm tính của y.
Trong kiếp hiện tại, đứa trẻ luôn luôn có dịp tiếp xúc với những người mà mục đích chính trong đời là phụng sự kẻ khác. Óc thực tế của y thường ảnh hưởng đến những người khác trong gia đình một cách lành mạnh, trái lại, lý tưởng vị tha của họ hằng ngày đều nhắc nhở cho y biết rằng ngoài ra những giá trị thực tế và vật chất của cuộc đời, còn có những giá trị đạo đức tâm linh. Tuy rằng kinh nghiệm đó không có đem đến một sự thay đổi hoàn toàn trong cái giá trị căn bản của cuộc đời y là khoa học thực dụng, nhưng nó đã ảnh hưởng đến con người của y bằng cách làm cho y trở nên bớt ích kỷ khô khan và trở nên cởi mở hồn nhiên hơn về mặt giao tế ngoài xã hội.
Như thế, việc chọn lựa hoàn cảnh để đầu thai dường như đã đạt được mục đích sửa đổi tâm tính và cuộc đới của y ít nhất là một phần nào. Những tài liệu hồ sơ Cayce chứng minh một cách đầy đủ rằng những linh hồn sắp sửa tái sinh trở lại cõi trần có một ít là được tự do trong việc chọn lựa hoàn cảnh và gia đình nào họ muốn đầu thai đây cũng có thể là duyên nghiệp hay nợ nần gì với người cha, người mẹ. Có vài bằng chứng chỉ rằng đối với những linh hồn kém tiến hóa, thì sự tự do chọn lựa ấy có giới hạn, nhưng nói chung thì sự lựa chọn cha mẹ để đầu thai dường như là một cái đặc quyền của mỗi linh hồn.
Người ta không dễ hiểu lý do tại sao một linh hồn lại cố tình chịu đầu thai vào một nhà ổ chuột tôi tăm trong ngõ hẻm, với những cha mẹ bần cùng khốn khó, một thể xác yếu đuối bệnh tật, và những hoàn cảnh bất lợi khác. Xét qua bề ngoài thì dường như một sự chọn lựa như thế có vẻ vô lý, nhưng nếu xét kỹ người ta thấy rằng điều ấy cũng có một lý do sâu xa về nhân quả – nghiệp báo nên họ mới bị đầu thai vào đó nhưng lại có khi một linh hồn cố ý chọn lựa một hoàn cảnh xấu xa bất lợi để làm phương tiện lấy đà, hầu có nỗ lực cố gắng vượt qua mọi chướng ngại và chiến thắng nghịch cảnh.
Có một điều lạ là sự tự do chọn lựa ấy dường như là có một ảnh hưởng đến tỷ lệ chết yểu của trẻ con. Nói chung thì khi sinh ra, một linh hồn có thể thoáng thấy một phần nào cái viễn ảnh cuộc đời tương lai của mình ở thế gian, khi y chọn lựa cha mẹ của y và hoàn cảnh để đầu thai. Nhưng vì con người còn có quyền xử dụng ý chí, tự do nên luật Tự Nhiên khiến cho y không thể nào biết trước tất cả mọi việc xảy ra trong tương lai. Sau khi đã chọn lựa cha mẹ và sinh ra ở thế gian, một linh hồn có thể nhận thấy rằng những người làm cha mẹ của y không ứng đáp lại đúng y như nguyện vọng của y sở cầu. Bởi đó, cái mục đích của y nhắm khi đầu thai vào làm con trong gia đình ấy đã hỏng, vì y đã gặp phải những hoàn cảnh khác hẳn, nên linh hồn bèn không muốn sống nữa và tự ý rút lui.
Dưới đây là một trường hợp một thiếu phụ mà cuộc soi kiếp cho biết rằng trong một kiếp trước, nàng đã bị chết yểu. Kiếp này nàng đầu thai trở lại một gia đình nọ do bởi sự hấp dẫn của người mẹ, nhưng sau khi sinh ra nàng được ít lâu thì người cha bắt đầu say sưa chè chén, trở nên thô lỗ cộc cằn và đánh đập vợ con. Thất vọng vì cảnh gia đình ấy, linh hồn đứa trẻ bèn quyết định không sống nữa và sau một cơn đau ốm vặt thuộc về bịnh trẻ con, nàng bèn từ giả cõi trần để trở về chốn cũ! Cuộc soi kiếp cho biết rằng những sự “Rút lui” như thế là những hiện tượng rất thông thường. Nếu như vậy, thì sự chết yểu của trẻ con, ít nhất trong vài trường hợp, có thể ví dụ như sư rút lui âm thầm của một khán giả đi xem hát, bị thất vọng khi xem một màn đầu không được hấp dẫn, bèn lẳng lặng đứng dậy bỏ ra về. Trong vài trường hợp như trường hợp kể trên, một sự rút lui như thế có thể là do sự lỗi lầm của những người làm cha mẹ; nhưng trong những trường hợp khác, nó chỉ là do sự xét đoán sai lầm của linh hồn đầu thai.
Đôi khi, sự chết yểu của một đứa con vừa sinh ra có thể được coi như một kinh nghiệm đau khổ cần thiết cho những người làm cha mẹ. Đứa con chỉ sinh ra có một lúc ngắn ngủi với một tinh thần hy sinh, để đem lại cho một bài học đau khổ mà họ cần dùng, và nhờ đó họ sẽ có cơ hội tiến hóa về tinh thần.
Một điểm lý thú khác đã được xác nhận rõ ràng và nhiều lần trong những tập hồ sơ của Cayce, là lúc thụ thai không phải là lúc nào linh hồn của đứa trẻ nhập vào trong bụng người mẹ. Những cuộc soi kiếp thường khuyên các bà mẹ có mang hãy giữ gìn tư tưởng trong thời kỳ thai nghén, vì những tư tưởng của người mẹ có thể ảnh hưởng đến cái bào thai, và quyết định một phần nào về loại linh hồn nào sẽ đầu thai vào làm cho con họ.
Về điểm này và nhiều điểm khác nữa, người ta cần có những cuộc sưu tầm bằng khả năng khiếu Thần Nhãn. Sự sinh sản không phải là một sự tình cờ, và việc một đứa trẻ lọt lòng mẹ để chào đời không phải là một điều giản dị như người ta có thể tưởng. Về vấn đề này cũng như bao nhiêu vấn đề khác trên địa hạt nhân sinh, những cuộc soi kiếp của ông Cayce đã tỏ ra vô cùng lý thú và hữu ích vì nó hé mở những chân trời mới lạ để dìu dắt những cuộc sưu tầm khảo cứu của người đời nay.

·        Kết:
Thực ra chỉ có những người nghiệp tương đối nhẹ mới có thể ước nguyện lựa chọn cha mẹ. Những người cực thiện sẽ đầu thai ngay về cõi lành (cõi trời), những người cực ác sẽ bị lôi kéo ngay vào các nơi xấu (địa ngục hay ngạ quỷ ), không thể tự mình quyết định nơi đầu thai.

Nói chung vẫn chủ yếu do duyên nghiệp của họ với người cha và người mẹ hoặc nghiệp người ấy đã gây tạo khi còn sống thế nào họ sẽ thác sinh về cõi giới tương ứng.
Bài trên chủ yếu nêu các vấn đề xảy ra trên thực tế, còn những việc sâu xa và các đường đi của duyên nghiệp hay nhân quả thì không thể dùng thuật thôi miên soi kiếp mà biết được vì rất phức tạp và còn rất nhiều nguyên do khác nữa, do đó cũng có những nhận xét chủ quan. Chúng ta đọc để tham khảo và suy ngẫm là chính, chứ không có bất kỳ một ai rõ được đường đi tường tận của Luật Nhân quả, nghiệp báo và luân hồi.
Theo Lang Nhin Cuoc Song

Bài viết cùng chuyên mục :